Ô Đầu Sơn ngũ âm u tĩnh, tựa một dải lụa xanh thẳm ôm lấy sơn cốc. Dọc theo hai con suối uốn lượn, rải rác bảy tám thôn trang nhỏ bé ẩn mình giữa núi rừng.
Cốc Điền thôn chính là một trong những thôn nhỏ ấy.
Tiết Linh đã lưu lại nơi đây hơn nửa năm. Ngày tháng trôi êm đềm, nàng thong dong tự tại. Hôm nắng, nàng đội nón vành rộng phủ rèm; hôm mưa, khoác áo tơi nón lá, bước chân theo gió phiêu bạt, đi đâu hay đó, chẳng định trước lối về.
Nàng không đi xa, khi bóng hoàng hôn mờ dần, lại thong thả trở về thôn.
Sáng nay, nàng dậy từ sớm, cho gà ăn, vuốt ve chú chó vàng béo tròn, rồi ngồi ngẩn ngơ trong sân. Nàng định gọi con mèo con ra chơi, nhưng tiểu miêu vốn chẳng thân thiết, giờ chẳng biết đã chạy đi đâu tìm nắng ấm.
Trong sơn cốc, cây cối quấn quýt cùng sương mù, ánh dương len xuống cũng chẳng quá gay gắt. Tiết Linh bước đi theo con đường nhỏ xuyên qua rừng bên bờ suối, trong tay khẽ xoay một cành thủy tùng đỏ rực quả mọng.
Nàng lang thang không mục đích, song tâm tình lại khoan khoái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play