Kim Ngọc Cư
Đêm qua, Tống Dư vì uống vài chén rượu mà chìm vào giấc say, đến tận gần trưa hôm sau mới tỉnh.
Sáng sớm tinh mơ, khi sương còn giăng mờ trước ngõ, Lộ Chi đã thức dậy, nhân lúc nàng còn say ngủ liền lấy bức thư nàng viết tối qua, ra khỏi phủ tìm trạm dịch gửi đi.
Khi Tống Dư mở mắt, ánh nắng đã len qua song cửa. Xuân Đào đứng bên giường, thấy đôi mắt nàng sưng đỏ vì đã khóc cả đêm, trong lòng không khỏi xót xa. Nàng vội bưng chậu nước ấm, nhẹ nhàng nhúng khăn rồi áp lên đôi mắt sưng của chủ tử, giọng dịu dàng nói:
“Cô nương, sáng nay Lộ Chi đã ra ngoài gửi thư. Người của phủ công chúa cũng vừa tới, nói rằng quận chúa mời người sáng mai cùng đi Kinh Giao du xuân.”
Tống Dư tựa lưng trên chiếc sập mỹ nhân, ánh mắt như còn phủ sương, nghe vậy chỉ khẽ “ừm” một tiếng.
Tiết xuân, hoa đua nở, Kinh Giao có một khu lâm viên sơn thủy nổi tiếng, được trời ban cảnh đẹp hữu tình, vốn là chốn các quý nữ trong kinh thành thường đến thưởng ngoạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT