Khâu Uẩn quen thuộc chùa Bạch Long, không cần hòa thượng dẫn đường, đi đầu đưa mấy người vòng ra sau núi, miệng liên hồi kể chuyện khởi nguyên ngôi chùa, lại giảng giải điển cố các tòa điện cùng các kiến trúc bên trong.
Khâu Uẩn là hạng người như thế, nếu muốn tỏ ra thân thiết hữu hảo thì hết mực tri kỷ, biết điều, còn nếu muốn giữ khoảng cách thì lạnh nhạt khó gần, lợi ích thì khéo léo chu toàn, không để ai bắt bẻ.
Chính vì vậy, đời trước Nhậm Dao Kỳ rất chán ghét hắn. Đời này nàng cũng chỉ muốn giữ một khoảng cách vừa phải.
Đầu xuân năm nay, phía sau chùa hạnh hoa chưa kịp nở rộ, vài cây lác đác mấy đóa li ti.
“Chúng ta sang đình kia nghỉ chân được không?” Khâu Uẩn như người dẫn đường, chỉ vào tòa đình bát giác thấp thoáng giữa rừng hạnh.
Đến gần mới thấy trong đình đã có người ngồi: hai thiếu niên, hai thiếu nữ, chừng mười ba mười bốn tuổi.
Khâu Uẩn khẽ khựng lại, cau mày ghé tai Vân Văn Phóng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT