“Đúng vậy.” Tiêu đại cô gật đầu.
Nhậm lão thái thái kinh ngạc:
“Năm ngoái Hàn gia vừa mới dời tới, khi ấy lão thái gia còn sai quản gia đưa chút lễ vật qua, Hàn gia cũng hồi lễ đáp lại. Chỉ là người trong phủ ấy xưa nay ít ra ngoài, bởi vậy hai nhà tuy có lễ nghi qua lại, nhưng ta vẫn chưa từng gặp mặt người Hàn gia bao giờ. Sao lại nghe nói Hàn gia còn có giao tình sâu xa với phủ Yến Bắc vương?”
Tiêu đại cô nghĩ ngợi một lát, lắc đầu nói:
“Việc này ta chưa từng nghe qua. Ta từng đến Hàn phủ hai lượt, gặp qua Hàn lão thái thái và Hàn thái thái, người trước thì hiền từ, người sau lại rất khéo lo toan.”
“Nghe nói đương gia Hàn lão gia tử là người ở rể?”
Nhậm lão thái thái cũng rất tò mò. Theo lẽ thường, ở rể vốn là thân phận bị coi rẻ, ở ngoại gia không có bao nhiêu địa vị. Nào ngờ vị Hàn lão gia tử này lại có thể tiếp quản Hàn phủ sau khi tiền nhiệm qua đời, không phải tộc trưởng mà vượt cả tộc trưởng.
Trấn Bạch Hạc có không ít lời đồn về Hàn gia. Có kẻ nói, Hàn gia vốn chỉ là thổ tài chủ ở Kế Châu, chẳng qua có chút tiền của. Là nhờ vị Hàn lão gia tử kia mắt sáng như sao, thuyết phục nhạc phụ bán mấy phần ruộng đất, chuyển sang làm ăn buôn bán, không ngờ lại phát tài to.
Chỉ tiếc Hàn gia từ trên xuống dưới đều cực kỳ khiêm tốn. Nam nhân ra ngoài kinh thương, nữ quyến thì đóng cửa không lui tới, với người trong trấn hầu như không có giao tình gì.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT