Đến khi nhìn thấy Nhậm Dao Kỳ đi tới, Xuân Sinh bèn dẫn theo hai đứa nhỏ thi lễ từ xa, rồi lui sang đứng một bên.
Không rõ là ai đang luyện hát đoạn “Sinh tử hận” trong hí khúc. Tiếng đàn nhị hồ và dao cầm ngân vang không dứt, âm sắc có phần hư ảo mờ mịt, như thật như mộng, tạo nên một khung cảnh náo nhiệt xa xăm.
Chúc Nhược Mai đang rũ mắt nhìn bàn trà, lắng nghe nhập tâm. Thấy Nhậm Dao Kỳ bước vào, hắn vội vã đứng dậy hành lễ.
Nhậm Dao Kỳ mỉm cười gật đầu rồi an toạ lên chủ vị.
Nhạc Sơn và Nhạc Thủy tự biết quy củ, liền đứng canh hai bên cửa. Hương Cần không bước vào trong, dù sao nàng là nha hoàn của tam tiểu thư, không tiện quá thân cận với ngũ tiểu thư.
Nhậm Dao Kỳ hiểu rõ, nói chuyện ở nhà ngoại là nơi an toàn nhất, hoàn toàn không lo kẻ có tâm dò xét. Phủ Hiến Vương dưỡng người đều không phí công vô ích. Ngay cả những kẻ theo nàng từ Lâm gia đến, trừ người thân cận hầu hạ bên mình, còn lại đều bị Ỷ Hồng dẫn đi đâu đó dùng trà điểm tâm, không rõ tung tích.
“Tiếng hát hay không kém gánh hát Đức Hinh chút nào.” Chúc Nhược Mai tán thưởng. Vừa rồi hắn lắng nghe nhập tâm, bởi mẫu thân hắn yêu hí khúc nên hắn dần thích theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT