Tiêu Tĩnh Tây lên tiếng đúng lúc:
“Ta thấy vẫn nên lưu lại vị cầm sư kia thì hơn. Nhậm tiểu thư không thể lúc nào cũng nhàn rỗi, nếu vào ngày nàng tiện đường, có thể cùng ngươi theo cầm sư học tập. Tuy người kia cổ hủ, nhưng về cầm nghệ lại có chỗ tinh túy riêng. Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, tài nghệ vốn cũng như thế, có duyên giao lưu thì mới mong tiến bộ.”
Lời ấy Nhậm Dao Kỳ nghe vào, nàng tỏ ý tán đồng, gật đầu nói:
“Tiêu công tử nói không sai.”
Việc kia liền định như thế. Khi Nhậm Dao Kỳ có thời gian rảnh, Tiêu Tĩnh Lâm sẽ phái người đến nghênh đón. Tuy vậy, Nhậm Dao Kỳ thẳng thắn nói rõ, có hôm nàng muốn đi thăm ngoại tổ, không thể đến được.
Thấy thời gian không còn sớm, Nhậm Dao Kỳ cáo từ hồi phủ.
Lúc ấy, Lôi Đình đang đứng ở một con ngõ, đưa mắt dò xét khắp bốn phía, cuối cùng đành phải thừa nhận: hắn đã mất dấu người nọ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play