Hồng Anh thu dọn chén thuốc xong lui ra, không bao lâu trở vào bẩm rằng: chưởng quầy vừa lên hỏi có thể dọn đồ ăn hay chưa.
Trước đó bọn họ trò chuyện đã làm chậm trễ không ít thời gian, lúc này vừa đúng đến giờ dùng bữa.
Tiêu Tĩnh Tây gật đầu phân phó:
“Truyền.”
Vừa nhắc tới ăn, Tiêu Tĩnh Lâm lập tức phấn chấn, quay sang Nhậm Dao Kỳ nói:
“Lần trước ta muốn dẫn ngươi đi ăn vịt quay, không ngờ lại bị việc khác trì hoãn. Vịt quay ở Đàm Ký có danh tiếng rất lớn, kinh thành cũng có một cửa hàng. Nhưng Tiêu Tĩnh Tây nói, hương vị ở đó không sánh bằng thành Vân Dương này.”
Nhậm Dao Kỳ chưa từng nếm đồ ăn ở Đàm Ký trong thành Vân Dương, nhưng nhánh ở kinh đô thì đã từng thử. Bùi tiên sinh rất thích món cổ vịt của Đàm Ký, khi uống rượu nhạt ở nhà, ông thường sai gã sai vặt đi mua một phần về làm mồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play