Tiêu Tĩnh Tây tựa hồ cực thích đánh cờ, mỗi lần gặp đều thấy bên cạnh hắn bày bàn cờ.
Sở dĩ Nhậm Dao Kỳ cho rằng người thích cờ là Tiêu Tĩnh Tây, chứ không phải Tiêu Tĩnh Lâm, là bởi giờ phút này Tiêu Tĩnh Lâm ngồi nơi đó cau chặt mày, giữa hàng mi tựa hồ có thể kẹp chết ruồi.
Trái lại đối diện nàng, Tiêu Tĩnh Tây cong khoé môi, rõ ràng dung mạo và khí chất như trích tiên, nhưng trong mắt Nhậm Dao Kỳ, thái độ của hắn giống như mèo vờn chuột.
Thấy Nhậm Dao Kỳ tiến vào, mắt Tiêu Tĩnh Lâm sáng lên, nhưng ngay tức khắc lại làm ra vẻ thản nhiên, lạnh nhạt buông một quân cờ xuống bàn. Quân trắng bị đảo loạn, cục diện hoàn toàn thay đổi.
Tiêu Tĩnh Tây giật giật thái dương, vẫn giữ nụ cười hoàn mỹ, gật đầu chào Nhậm Dao Kỳ.
Nhậm Dao Kỳ bỗng nghĩ, làm trích tiên xem ra cũng không dễ dàng gì.
Nàng giả vờ như không thấy, tiến tới chào hỏi huynh muội này, rồi bị Tiêu Tĩnh Lâm kéo ngồi xuống bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT