Nhậm Dao Kỳ trở về phòng mình, vẫn lặng lẽ chờ, không hề bước ra. Nàng nghĩ, bên Nhậm Thời Giai cùng Lâm Côn không biết sẽ có hành động gì, mà nàng, thân là ngoại nhân, nên tránh được thì tránh.
Mãi đến khi trời sẩm tối, trong viện vẫn khônb thấy động tĩnh gì lớn. Chỉ nghe Hương Cần kể, buổi chiều sau khi nàng từ chính phòng trở ra không lâu, Lâm Côn đã mời đại phu vào phủ. Đại thái thái hay tin, sai người đến hỏi. Nhậm Thời Giai chỉ đáp rằng lúc ra ngoài không may bị dính mưa, thân thể hơi khó chịu, tuyệt không nói là mời đại phu đến bắt mạch cho Lâm Sầm.
Đến tối, khi Nhậm Dao Kỳ cùng Nhậm Dao Âm sang dùng cơm tối với Nhậm Thời Giai, nàng lặng lẽ quan sát, thấy Nhậm Thời Giai như mang tâm sự, nhưng tinh thần không đến nỗi uể oải, trên mặt không có gì quá khác thường. Nàng thầm thở phào, nhìn dáng vẻ Lâm Sầm cũng không có trở ngại gì.
Nhậm Dao Kỳ cho rằng tranh đấu trong gia tộc, sống chết là điều khó tránh; nhưng nếu hoạ lây đến trẻ nhỏ thì quả là tổn hại âm đức.
Hôm nay Lâm Sầm hiếm khi không ngủ, được đại nha hoàn Xuân Lan ôm ngồi một bên, tròn mắt nhìn mọi người dùng cơm. Vú nuôi đứng hầu, hai tay khi thì xoa vào nhau, khi thì len lén liếc Nhậm Thời Giai, ánh mắt mang vài phần thấp thỏm.
Từ đầu tới cuối bữa, Nhậm Thời Giai gần như không rời mắt khỏi nhi tử.
Nhậm Dao Âm tựa hồ cũng nhận ra không khí có phần khác lạ, nên sau khi dùng cơm liền cáo từ. Nhậm Dao Kỳ định rời đi, lại bị Nhậm Thời Giai giữ, hỏi chuyện xe ngựa cho ngày mai, nên Nhậm Dao Âm đành quay về một mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play