Lúc này Nhậm Dao Kỳ chưa kịp phản ứng, thuyền đã đột nhiên nghiêng hẳn về một phía. Tiếng thét chói tai nối nhau không dứt, chấn động đến nỗi tựa như muốn phá vỡ màng tai. Nàng cảm thấy trời đất quay cuồng, bị Tiêu Tĩnh Tây kéo lăn sang bên, tránh khỏi chiếc bàn con cùng các vật nặng theo thân thuyền trượt ngang tới.
Một chiếc bình hoa vốn đặt ở góc bị hất vỡ, mảnh sứ văng tán loạn, có vài mảnh bay thẳng về phía hai người. Nhậm Dao Kỳ theo bản năng vùi đầu vào trước ngực hắn, mùi hương dược nhàn nhạt nay bỗng nồng hơn, khiến nàng thoáng thất thần. Mãi đến khi nghe một tiếng hừ nhẹ, cảm giác giọt ấm nóng bắn lên má, nàng mới sực tỉnh.
Nàng ngẩng đầu nhìn, thấy bên sườn cổ hắn có vết máu chảy dài, tuy không sâu nhưng trông rất ghê người. Máu theo miệng vết thương rỉ ra, hẳn là do mảnh sứ vừa rồi cắt phải.
"Có bị thương chỗ nào không?" Tiêu Tĩnh Tây cúi đầu nhìn nàng hỏi.
Thuyền vẫn chưa hoàn toàn ổn định, chỗ họ đứng là khoảng trống, xung quanh không vướng vật gì.
Nhậm Dao Kỳ lắc đầu:
"Ta không sao, ngươi chảy máu rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play