Đua thuyền rồng ở thành Vân Dương là đại sự mỗi năm một lần của Yến Châu, cứ đến tiết Đoan Dương, thế gia đại tộc trong châu đều tụ họp nơi đây.
Từ trấn Bạch Hạc đi ra, xe ngựa Nhậm gia mới đến quan đạo đã thấy không ít người cùng xe cộ hướng về thành Vân Dương. Dẫu vậy, giống như Nhậm gia xuất hơn hai mươi cỗ xe, khí thế rầm rộ thì vẫn là số ít.
Đến thành khi sang giờ Tỵ, mặt trời đã lên cao nhưng không quá gay gắt. Nhậm gia dùng loại mành sa thoáng khí, nên ngồi trong xe vẫn mát mẻ. Từ lúc cửa thành mở, Nhậm Dao Kỳ vẫn ghé mắt trông ra ngoài, tuy chỉ thấy mơ hồ bóng người xe ngựa và nghe tiếng ồn ào phố phường, nàng vẫn cảm nhận được cảnh phồn hoa của đại thành đệ nhất Yến Bắc.
Khi trước, người Liêu từng xâm nhập phương Nam, Liêu Vương từng có ý dời kinh đô về thành Vân Dương, đáng tiếc chưa kịp thành đã bị Yến Bắc vương Tiêu Kỳ Sơn đánh đuổi khỏi Yến Vân. Định đô ở thành Vân Dương trở thành di nguyện không thành của Liêu Vương.
Nơi này xa lạ với Nhậm Dao Kỳ. Đời trước, thuở ấu thơ nàng từng theo mẫu thân đến vài lần, nhưng khi trưởng thành lại hiếm có dịp ra ngoài. Nàng cùng mẫu thân Lý thị vốn là tồn tại bị xem nhẹ ở Nhậm gia. Lần cuối cùng định chạy trốn đến thành Vân Dương để nương náu nhà ngoại, còn chưa kịp vào thành đã bị chặn lại giữa đường.
Xe ngựa chầm chậm đi dọc con đường lớn nhất thành, tiến vào nội thành.
“Xe ngựa định tới đâu?” Nàng hỏi Nhậm Dao Hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT