Nhậm Dao Kỳ vốn không thấy đói, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, lượng cơm cũng không khác thường ngày. Ăn đủ, lễ nghi chu toàn, nên không ai có cớ bắt bẻ.
Không bao lâu sau, Hương Cần trở lại. Nhậm Dao Hoa liếc mắt ra hiệu, hai người liền mang theo nha hoàn sang đông thứ gian thường dùng để uống trà trò chuyện.
Hương Cần không quanh co, bẩm thẳng:
“Lúc Lâm đại thái thái còn ở trong phủ, người bên đông phủ không ai lên thăm. Chỉ đến khi xe ngựa Lâm gia ra khỏi phủ, bà tử đông phủ đang ngồi tán gẫu ở cổng mới nhân cơ hội cùng ra ngoài. Người của chúng ta theo dõi, vừa ra đầu ngõ đã thấy bà tử kia được cho phép bước lên xe ngựa của Lâm đại thái thái.”
Nghe vậy, Nhậm Dao Kỳ yên tâm, bảo:
“Rất tốt, thưởng cho mỗi người một lượng bạc.”
Hương Cần đảo mắt, nửa đùa nửa thật:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT