Trước nay Nhậm Thời Mẫn vẫn cho rằng Nhậm Dao Kỳ đối với Hàn Vân Khiêm mang vài phần bất đồng, suy đoán ấy không hẳn sai, nhưng lại lạc hướng.
Nhậm Dao Kỳ lắc đầu:
“Phụ thân, con sở dĩ chú ý đến Hàn gia, chẳng qua cảm thấy bọn họ hành sự có chút quái dị.”
“Quái dị?” Nhậm Thời Mẫn nghi hoặc, "Hàn gia quái dị chỗ nào?"
Nhậm Dao Kỳ nghiêm giọng đáp:
“Thời ngoại tổ phụ Hàn Vân Khiêm, Hàn gia chỉ là một địa chủ có chút của. Mãi đến đời phụ thân hắn, mới khuyên được đương gia đem tài sản tích lũy xoay vào mấy vụ làm ăn, rồi mới dần dần đứng vững ở Kế Châu. Theo lẽ, Kế Châu cũng thuộc hàng phồn hoa bậc nhất Yến Bắc, Hàn gia sinh trưởng nơi đó, bất luận nhân mạch hay địa lợi đều đủ, không cớ gì bỏ nơi chân đã đứng vững để dời sang trấn Bạch Hạc ở Yến Châu chúng ta. Thêm nữa, Hàn gia vốn không phải thế gia vọng tộc, nhưng quy củ lại nghiêm khắc hơn nhiều nhà danh môn; nữ tử trong nhà muốn ra cửa một chuyến cũng không dễ, vậy mà Hàn Vân Khiêm cùng muội muội hắn khi ăn nói, kiến thức lại không giống người bị cầm túc trong khuê các. Việc khác thường ắt có nguyên do, bởi vậy Hàn gia khiến con cảm thấy bất an.”
Nghe vậy, Nhậm Thời Mẫn nhíu mày nghĩ ngợi, rồi lại cười lắc đầu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play