Nũng nịu một lúc, Tô Lê Thiển cuối cùng cũng thoát khỏi sự kiểm soát của Lục Vọng.
Môi cô hơi đau rát, Tô Lê Thiển dùng nhờ nhà vệ sinh của Lục Vọng, cô đứng trước gương, thấy khóe môi mình hơi trầy xước, môi cũng đỏ hơn bình thường rất nhiều.
Thời gian trôi đến năm giờ chiều, Tô Lê Thiển nhận thấy nhà bếp sạch sẽ đến đáng sợ, về cơ bản là chưa từng nấu nướng.
"Lát nữa anh ăn tối gì?"
"Mì gói."
Lục Vọng dựa vào bàn bếp, cằm hơi hếch về phía tủ chén.
Tô Lê Thiển tiện tay mở ra, thấy bên trong có mấy thùng mì gói vứt lung tung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT