Đợi đến khi Văn Ánh nguôi ngoai cơn bùng nổ cảm xúc, vết thương của cậu đã được ma pháp chữa gần như lành hẳn, đau đớn cũng giảm đi kha khá.
Nghĩ lại chuyện vừa xảy ra, Văn Ánh nằm trên giường phòng y tế, mắt vô hồn nhìn trần nhà. Cậu không hề muốn nhớ lại, nhưng ký ức xấu hổ ấy cứ dai dẳng tua đi tua lại trong đầu.
Việc mà con người thấy rất bình thường, trong mắt ác ma lại giống như đang cố tình “làm màu”. Đại khái giống như ở Nhân giới, một người đang đi thẳng tự nhiên vấp ngã, trầy xước một chút ở chân, thế mà lại gào thét, bắt người ta dùng cáng đưa vào phòng cấp cứu bệnh viện.
Văn Ánh thở dài một hơi, mặt nặng như chì: Ở Ma giới có ma pháp nào xóa ký ức không nhỉ?
Cậu nghiêng đầu, qua tấm bình phong trắng, có thể thấy hai ác ma đang đứng bên kia. Một tên cao to là Baros, còn tên thấp hơn là giáo viên y tế. Hai người đang trò chuyện.
“Vết thương nhỏ, đừng căng thẳng thế,” giáo viên y tế nói, “Vừa nãy thấy ngươi vội vã xông vào, ta còn tưởng ngươi lỡ tay đánh chết hắn cơ. Làm ta giật mình suýt bật phòng thủ luôn.”
“Thế hắn bị làm sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT