“Đứng phạt còn nói chuyện nữa hả, có muốn ăn đòn không?”
Phong La sải bước đi ra, mang theo cái khí chất sắc bén kiểu tinh anh công sở. Văn Ánh nghĩ thầm, nếu anh ta đeo thêm cái kính, mặc sơ mi trắng với vest đen, thì một giây sau có thể đi showbiz đóng vai “mặt người dạ thú” – bề ngoài lịch lãm, bên trong hư hỏng. Chỉ tiếc giọng thì khác hẳn, mấy ông anh gắt gỏng ngoài đời chắc cũng không ăn nhằm gì với ổng.
Phong La vừa ra liền túm tai Myers:
“Người nhà ngươi báo trước với bọn ta rồi. Dù có đánh đến mức ngươi trợn trắng mắt, bọn họ cũng không thèm chớp mắt đâu. Ma Vương đại nhân cũng gật đầu cho phép.”
Văn Ánh: “…”
(Sao Ma Vương không đem luôn mấy cái luật “cấm đánh học sinh” của Nhân giới về đây nhỉ?)
“A… đau đau! Đừng nắm tai ta hoài! Ta chỉ thả một viên Sợ Hãi Chi Thạch thôi mà! Thứ này mấy đứa con nít cũng chơi được, chỉ là trò đùa con con thôi!” Myers nhón chân kêu la.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play