Nghe giang hồ đồn truyện này ngọt với dễ thương dữ lắm.

Lịch: mỗi ngày 3 chương, 1cmt sẽ là 1 chương bonus nha 🍀

_____

Demon không thể ngờ được, năm nay mùa khô lại đến sớm và kéo dài đến vậy.

Hai mặt trời, một lớn một nhỏ, treo lơ lửng trên bầu trời, không ngừng tỏa ra ánh sáng chói chang. Thời gian ban ngày dài gấp bảy lần ban đêm.

Hang động mà anh trú ẩn cũng bị nung nóng đến khô khốc, khiến người ta bứt rứt không yên.

Kể từ khi rơi vào thế giới kỳ lạ này, Demon đã sống một mình ba năm.

Là con lai giữa một ác ma vực sâu và một con người, Demon thừa hưởng bản tính ưa lạnh giá từ cha.

Thời kỳ lột xác đầu tiên trước tuổi trưởng thành đang đến gần, khiến thể chất của anh sa sút trầm trọng.

Trong cái nóng hầm hập như thế này, anh không biết mình còn có thể cầm cự được bao lâu nữa.

Chưa kể, nơi này đã bị những tín đồ của Giáo hội Ánh sáng chiếm đóng.

Nhớ lại những sinh vật kỳ lạ đeo huy hiệu hình chữ thập của giáo hội trên ngực, Demon co mình vào sâu hơn trong bóng tối.

Chúng chắc chắn không phải là con người.

Những kỵ sĩ cao cấp của giáo hội từng truy đuổi anh trước đây cũng không có thể lực mạnh mẽ đến vậy.

Và cả những vũ khí có thể phát ra ánh sáng đáng sợ kia nữa.

Demon đã tận mắt chứng kiến, chỉ một đòn tấn công mà nửa ngọn núi đã biến mất.

Một đại pháp sư có lẽ có thể làm được điều đó, nhưng họ cần phải chuẩn bị pháp khí và niệm chú trước.

Trong lúc kinh ngạc, anh suýt nữa đã để lộ hơi thở của mình.

Haizz, mình chỉ muốn sống thôi mà, sao lại khó khăn đến thế…

Đó là suy nghĩ cuối cùng của Demon trước khi ngất đi.

Trong giấc mơ, anh không còn là đứa con của ác ma bị ghét bỏ.

Anh tháo mặt nạ đồng, cởi găng tay dày, và ngay cả khi để lộ những hoa văn ma thuật trên các ngón tay, cũng sẽ không có ai nhìn anh bằng ánh mắt của một quái vật gớm ghiếc, đáng sợ.

Giá như điều đó là thật thì tốt quá.

Sau khi nghe báo cáo của cấp dưới, người đàn ông ngồi trên ghế chỉ huy của đài chỉ huy hạm đội quay người lại.

Mái tóc màu vàng cát được chải gọn gàng ra sau, khuôn mặt tuấn tú lộ rõ từng đường nét, bộ quân phục phẳng phiu với những huân chương lấp lánh biểu lộ thân phận một sĩ quan cấp cao.

Tư lệnh cao nhất của Hạm đội Đặc phái Thâm Hàng, Chuẩn tướng Ashtar Patrick, có vẻ mặt lạnh lùng như thường lệ, đôi mắt xám xanh không mang bất kỳ cảm xúc nào.

“Có dấu vết của trùng tộc bản địa trên hành tinh Khuê Á 9 sao?”

Viên phó quan gật đầu.

Mặc dù Chuẩn tướng Patrick gần như bị giáng chức xuống Hạm đội Thâm Hàng, nhưng không ai dám tỏ ra bất kính trước mặt cậu.

Những trùng đầu tiên dám làm như vậy hiện vẫn đang còn làm phu khuân vác.

Thấy cấp trên vẫn im lặng không ra lệnh, viên phó quan cẩn thận lựa lời:

“Theo luật quân sự, chúng ta có quyền trực tiếp tiêu diệt họ. Dù sao, cư dân bản địa ở những hành tinh mới khai phá rất có thể mang theo mầm bệnh.”

Đây cũng là phong cách hành sự nhất quán của trùng tộc.

Vị chuẩn tướng trẻ tuổi nhíu mày. Viên sĩ quan cần vụ vội vã bước vào, chào theo nghi thức quân đội và báo cáo:

“Thưa ngài, có chuyện bất thường trong Trung đội 13.”

Viên phó quan khẽ nhắc nhở: “Thưa chỉ huy, đó chính là khu vực Trung đội 13 phụ trách, nơi đã phát hiện dấu vết sinh hoạt.”

Một lúc sau, Ashtar lên tiếng.

“Chuẩn bị một con thuyền để xuống mặt đất Khuê Á 9.”

Trùng gây rối đầu tiên là một kẻ quen cũ.

Khi còn học ở Học viện Quân sự Tinh hệ Trung Ương, Ashtar là học viên xuất sắc nhất, không ai có thể sánh kịp.

Nhưng cây to đón gió, cậu lại xuất thân thấp kém nên có rất nhiều trùng không ưa cậu.

Tang Kiều bị còng tay bởi chiếc vòng ức chế, vẻ mặt ngạo mạn không che giấu.

Trong khi các sĩ quan khác đều chào Ashtar, Tang Kiều đứng bất động, cười cợt nói: “Hóa ra là học trưởng Patrick đại giá quang lâm.”

Viên phó quan lạnh lùng nhắc nhở: “Chuẩn úy, chú ý lời nói của anh!”

Hùng phụ của Tang Kiều là một Nam tước, trong xã hội trùng tộc phân cấp nghiêm ngặt, gã(*) thuộc tầng lớp quý tộc và được hưởng nhiều đặc quyền.

(*)Cha của Tang Kiều.

Đương nhiên hắn ta sẽ không coi một sĩ quan bình dân cùng cấp vào mắt, mở miệng nói: “Mày là cái thá gì, dám lớn tiếng với tao...”

Lời nói kiêu ngạo mới nói được nửa chừng thì Tang Kiều đã im bặt.

Ashtar thậm chí không cần động thủ. Dưới sự áp chế cấp bậc của một chuẩn tướng, mặt Tang Kiều lập tức trắng bệch, mồ hôi tuôn ra như tắm.

Ashtar lạnh nhạt nói: “Áp giải về, đưa hắn lên tòa án quân sự.”

Tang Kiều không ngờ cậu lại ra tay tàn nhẫn như vậy, nhất thời hoảng sợ: “Không! Mày không thể!”

Hùng phụ của hắn ta là một Nam tước quý tộc đúng là không sai, nhưng Tang Kiều chỉ là một trong hàng chục hậu duệ không mấy nổi bật của gã.

Thư phụ nói, hùng phụ bị thư hầu mới mê hoặc đến thần hồn điên đảo, đến lúc đó chỉ sợ sẽ cảm thấy hắn ta làm mất mặt.

Nếu không có hùng phụ che chở, thật sự bị tòa án quân sự của vương quốc đóng dấu là tội trùng, hắn ta sẽ xong đời!

Tang Kiều muốn cầu xin Ashtar tha thứ, nhưng lại không thể hạ thấp mình.

Ashtar Patrick, một trùng cái bình dân xuất thân từ trại mồ côi, cha mẹ mất sớm, dựa vào cái gì mà khiến hắn ta phải cúi đầu?

Hai người lính tiến lên áp giải Tang Kiều, cưỡng chế kéo hắn ta ra ngoài.

Tang Kiều chịu không nổi nữa: “Học trưởng Ashtar, không, chỉ huy, tôi sai rồi, xin hãy tha thứ cho tôi lần này!”

Ashtar không hề phản ứng, chỉ chắp tay sau lưng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lời cầu xin khổ sở không được đáp lại, Tang Kiều bắt đầu chửi bới và đe dọa điên cuồng:

“Mày, đồ trùng cái hèn mọn kia, nghĩ rằng mình giỏi lắm sao? Tao nói cho mày biết, em họ của mày, hùng trùng bình dân Ynock Patrick, đã nộp đơn rồi! Tài sản và tự do của mày sẽ không còn thuộc về mày nữa! Mày lấy cái gì để kiêu ngạo!”

“Chỉ cần hùng phụ của tao nói một câu, Ynock có một vạn cách để làm cho mày sống không bằng chết!”

“Sống không bằng chết --!”

Tang Kiều bị kéo đi.

Mặt viên phó quan đã biến sắc.

Hắn không biết nên nói gì.

Một trùng cái không có hùng phụ che chở, dù quân hàm có cao đến đâu, cũng là một trong những nhóm yếu thế nhất trong xã hội.

Theo luật pháp của vương quốc, khi đến tuổi kết hôn, nếu không tìm được một hùng chủ hoặc không đủ tiền nộp phạt, một trùng cái có thể bị gán cho một trùng đực có quan hệ huyết thống.

Lúc đó, toàn bộ tài sản và địa vị của trùng cái sẽ thuộc về trùng đực đó.

Mặc dù không có quyền giết hay định đoạt trùng cái, nhưng trùng đực thực sự có vô số cách để làm cho cuộc sống của trùng cái phụ thuộc trở nên khốn khổ.

Trong Vương quốc trùng tộc, trùng đực cũng được phân cấp dựa trên tinh thần lực.

Tinh thần lực từ cấp C trở lên sẽ được phong tước Nam tước, cấp B phong Tử tước, cấp A phong Bá tước, cấp S phong Hầu tước, cấp SS phong Công tước.

Quốc vương bệ hạ hiện đang ngủ say là trùng đực duy nhất có tinh thần lực đạt cấp 3S.

Ashtar nhắm mắt lại, lấy bản thân làm trung tâm để phóng thích xúc tu cảm ứng, cảm nhận dao động kỳ lạ nhỏ bé mà cậu vừa nhận thấy.

Dao động đó rất xa lạ, cậu chưa bao giờ gặp tần số sinh mệnh nào như vậy, rất nhỏ và yếu ớt, truyền đến từ rất xa.

Sau một lúc lâu, Ashtar mở mắt ra, nói với viên phó quan: “Sắp xếp người tìm kiếm ở phía đông nam khu vực thuộc Trung đội 13. Tọa độ khoảng...”

Cậu dừng lại một chút, nói: “Không, ta tự mình đi.”

Ashtar có một bí mật.

Hai năm trước, cậu bị trọng thương trong một trận chiến. Trong thời gian dưỡng thương, tinh thần cậu gặp chút vấn đề.

Mỗi khi chìm vào giấc ngủ, cậu lại mơ thấy tương lai.

Cậu thấy mình được phong chuẩn tướng, vinh quang bao trùm.

Vào lúc đang hăng hái nhất, người em họ xa của cậu, trùng đực Ynock, đột nhiên xuất hiện, lấy lý do Ashtar Patrick không có hùng phụ và hùng chủ để đòi quyền sở hữu cậu cùng tất cả tài sản dưới tên cậu.

Trong giấc mơ, cậu đã không cam tâm.

Nhưng cậu không tìm được một hùng chủ có thể phó thác cả đời. Sau nhiều trắc trở, cuối cùng cậu thua kiện và bị phán thuộc về Ynock.

Ynock lấy đi tất cả của cải cậu đã tích lũy trong nhiều năm chiến đấu, tiêu xài hoang phí, sỉ nhục cậu một cách tùy tiện và can thiệp bừa bãi vào công việc, cuộc sống của cậu.

Nếu Ashtar phản kháng, cậu sẽ bị trừng phạt.

Chiếc vòng ức chế chuyên dụng trên cổ sẽ phóng ra dòng điện cao áp, đủ để đánh gục một sĩ quan quân đội trùng cái khỏe mạnh, để cậu bị trùng đực giẫm dưới chân.

Ashtar trong mơ nhẫn nhịn, nhẫn nhịn.

Bởi vì tất cả những điều này đều hợp pháp. Miễn là Ynock không giết cậu, hắn sẽ không bị trừng phạt.

Nhưng cậu không ngờ rằng Ynock sẽ dùng quyền sở hữu cậu để đánh bạc.

Ynock đã thua cậu cho một trùng đực già khét tiếng, muốn cậu đi làm thư hầu.

Ashtar đã bùng nổ, cậu phá hủy chiếc vòng ức chế và cố gắng chạy trốn.

Nhưng một mình một trùng thì làm sao thoát khỏi lưới trời lồng lộng?

Trùng cái Ashtar điên cuồng đã giết chết trùng đực Ynock.

Tin tức này đã làm chấn động toàn bộ vương quốc trùng tộc.

Ashtar bị tử hình.

Giấc mơ dài dằng dặc và chân thực đến mức Ashtar đã từng bị rối loạn tinh thần.

Cậu đã lén nhờ một người bạn đáng tin cậy điều tra và phát hiện mình thực sự có một người em họ là trùng đực.

Đó không phải là mơ, mà là tương lai.

Ashtar như rơi xuống vực băng.

Để trốn tránh, Ashtar đã chủ động xin đến khu vực tinh hệ phụ cận Sander La, làm hạm trưởng của hạm đội đặc phái nhỏ này.

Không một trùng nào hiểu cho cậu, thầy của cậu cũng cho rằng cậu hài lòng với hiện trạng và đang tự sa ngã.

Nhưng hiện tại... Tất cả nỗ lực đều vô ích.

Bánh xe vận mệnh vẫn vận hành theo hướng đã định.

Ashtar không biết liệu mình có lại đi trên con đường đó nữa hay không.

Hiện tại, cậu chỉ muốn tập trung vào công việc, tạm thời quên đi những chuyện này.

Tự mình đi thăm dò Khuê Á 9, tìm kiếm cư dân bản địa, có lẽ là một ý hay để giải sầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play