Nếu Tần Ngọc Tuyết đã nghĩ như vậy, Lục Nhiễm cũng chẳng muốn giải thích thêm. Nàng vẫn không hiểu, cái tên "Chu Kiếm Tiền" thì có gì mà chí khí.
Hai người đang trò chuyện, Ương Hồng vội vã chạy vào: "Đại thiếu phu nhân, Tần tiểu thư, hai người mau ra xem, Nguyên Xuân và nha hoàn ở sương phòng phía bắc đánh nhau rồi!"
Lục Nhiễm kêu thầm một tiếng "chết thật", vội vàng vén váy chạy ra ngoài. Giữa hai sương phòng, bên hồ non bộ, Nguyên Xuân và Liễu Ngu đang túm tóc đánh nhau vì con chó.
Tây Sở Các vốn là địa bàn của Vương Mộng Tương, Nguyên Xuân làm sao địch lại Liễu Ngu. Ba, bốn nha hoàn khác xúm vào vừa kéo vừa xé Nguyên Xuân. Tần Ngọc Tuyết là tiểu thư con nhà gia giáo, làm sao chịu được cảnh nha hoàn mình bị bắt nạt. Nàng hét lớn một tiếng, cũng mất lý trí xông vào trận chiến.
Đây chính là cục diện Lục Nhiễm đã đoán trước. Nàng nắm chặt chiếc vòng tay, chạy đến can ngăn: "Đừng đánh, các ngươi đừng đánh nữa!"
Miệng thì khuyên can, nhưng gai nhọn trên chiếc vòng tay của nàng lại đâm liên tục vào tay, lưng, mặt Liễu Ngu, trả thù cho chuyện nàng ta dùng thịt của nàng cho chó ăn. Mọi người túm tụm vào nhau, chẳng ai để ý ai đánh ai.
Tống Tự Thành nghe tiếng Lục Nhiễm can ngăn, bước ra khỏi phòng. Hắn đứng nhìn một lúc. Vương Mộng Tương từ trong phòng đi ra, đẩy hắn một cái: "Ngươi đứng ngây ra đó làm gì, mau vào giúp đi chứ!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT