Đối với tất cả sự vật tốt đẹp, mọi người thường thường dễ dàng sa vào đó trong lúc vô tình rồi sau đó không có cách nào tự kiềm chế. Giống như đối với loại hưởng thụ món ngon trình độ cao nhất nấu được chế biến từ nguyên liệu thiên tiên trong thiên địa, chưa bao giờ hưởng thụ thế này, cuối cùng Ngô Sở cũng vẫn không nhịn được cái miệng tham ăn.
Vốn dĩ chỉ muốn ăn một chút, thấy đủ là dừng, tránh cho mình yếu quá không chịu nổi chất bổ, nhưng theo sự ăn mòn từ loại trình độ hưởng thụ cao nhất này mang tới, trong lúc vô tình, hắn đã ăn nhiều.
Ở nơi trời đất mênh mông này, bên cạnh một tòa sơn cốc nhỏ tràn ngập mùi hoa, đống lửa đỏ như trái quất nhẹ nhàng chập chờn hơi lạnh của hồ nước trong gió, giống như mỹ nhân đang làm bừa làm càn quấy rối.
Trong ánh sáng của đống lửa, hai người một lớn một nhỏ, còn có một con chó con đang yên lặng giành giật ăn món ngon mà bọn họ chưa bao giờ từng hưởng thụ,tốc độ ăn uống cực kỳ kinh người.
Nếu không phải là Tiểu Nguyệt Linh muốn giữ vững hình tượng một chút, chắc một hớp là có thể nuốt trọn bàn chân gấu này. Nhưng mà cho dù là cô bé đã cố tình dè dặt, cuối cùng hơn nửa bàn chân gấu cũng vào miệng cô bé.
Nói róm lại, mặc dù Ngô Sở ăn không nhiều, nhưng đối với sức ăn của bản thân hắn mà nói, đúng là hắn có chút ăn no căng, bụng kêu rột rột có chút khó chịu.
Mà để cho hắn khó chịu hơn vẫn là có loại cảm giác giống như uống rượu say, cả người không thăng bằng, toàn thân nhẹ bẫng, còn có chút cảm giác chóng mặt. Hắn cũng không biết rốt cuộc đây là triệu chứng gì, chỉ muốn vội vàng vào nhà nằm một hồi, tránh cho lát nữa nôn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play