Đêm dài vẫn đang tiếp tục chậm rãi trôi qua, ở thế giới hồng hoang khổng lồ này, nếu như nhìn từ bầu trời đêm đi xuống nhìn xuống, gần như không thấy được khói lửa gì, thành ra trên đất đai trăm nghìn vạn dặm núi non chỉ có sơn cốc này có một tia khói lửa, nhưng điều này cũng không đại biểu rằng thế giới này chỉ là một mảnh đen nhánh.
Ở nơi không có mây đen che kín, trong vô số núi lớn ngoài trời kia đều có thể thấy ánh trăng hình thành luồng sáng dạng cái phễu đang lay động trong gió.
Kia là một số tinh quái đang chiếm đoạt ánh trăng.
Hồ lớn làm bạn cạnh núi Tử Ngọc, khi gió đêm càng ngày càng lạnh lẽo, bên trong ổ gà tại vườn hoa thỉnh thoảng truyền tới một hai tiếng cục tác, dường như tiếng côn trùng kêu trong vườn hoa cũng tựa như đang đáp lại bọn chúng, rót chút sức sống vào đêm dài dần dần yên tĩnh này.
Tuy mùi máu tanh của gấu to tràn ngập trong gió đêm, nhưng dường như cũng không dẫn tới một số kẻ cướp thức ăn đến nhòm ngó và mơ ước, có lẽ là bị mùi máu và thịt sống dọa sợ đi! Trong bóng tối, bóng người màu trắng nho nhỏ của Tiểu Nguyệt Linh lướt qua hồ lớn, đám yêu quái lớn nhỏ trong hồ đều không có động tĩnh gì.
Ngô Sở bưng nước lạnh, thấm lên mặt, dùng sức chà rửa, cố gắng hết sức để cho thân thể mình đều nóng lên. Rửa mặt xong, sạch sẽ răng miệng, hắn bưng rổ trúc tới phòng bên cạnh trên rễ cây, ngò bên trên đón gió đêm, hưởng thụ thức ăn ngon tài trợ do gấu tài trợ. Nghệ Bảo biết ý lặng lẽ mở nhạc nhẹ nhàng, điểm xuyết chút không khí dùng cơm.
Dưới rễ cây, sói con đã ăn uống no đủ ngẩng đầu lên liếc nhìn Ngô Sở đang ngồi ở phía trên, yên lặng nằm xuống dưới rễ cây, móng vuốt nhỏ che đầu, nheo đôi mắt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT