Biểu cảm của tôi như chết lặng.
Ông ta vỗ đầu, đột nhiên nhận ra nói: “Đúng rồi nhỉ, tôi quên mất, cô đã không còn nhớ những ký ức trước đây nữa.”
“Ký ức gì?”
Nhất định người trước mặt tôi biết điều gì đó.
“Lý Tân không nói cho cô biết sao?” Cố Điền không khỏi ngạc nhiên, sau đó lại bình thuờng trở lại: “Cũng đúng thôi, đâu quả là tác phong làm việc của cậu ấy.”
Ông ta đứng một bên, vừa kiểm tra cho Lý Tân, vừa giúp tôi tìm lại đoạn ký ức đã bị mất.
Toàn bộ những điều ghi lại trong nhật ký của Lý Tân đều là sự thật, năm đó khi tôi tốt nghiệp cấp ba, tôi quen anh qua nhà hàng mà cả hai cùng làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT