Văn Quế không nuốt nổi nữa, hắn ném thẳng đôi đũa trong tay xuống, mất kiên nhẫn cắt ngang đề tài:
“Tôi ăn no rồi, cậu mau ăn đi.”
Khương Nhạc Thầm liếc nhìn mâm thức ăn trước mặt hắn. Mỗi ngày đều phải tập luyện vũ đạo với cường độ lớn, mà tập nhiều thì đương nhiên cần ăn nhiều, lúc nãy Văn Quế còn gọi hẳn một bàn đầy đồ ăn, vậy mà bất giác đã ăn sạch gần hết, chỉ còn lại một món hắn chỉ gắp đúng một miếng rồi bỏ đấy.
Khương Nhạc Thầm vừa thấy món đó liền hiểu ra:
“Ui, ở đây cà chua xào trứng lại cho đường à?”
Văn Quế hừ một tiếng đầy ghét bỏ.
Người ở kinh đô vốn quen ăn cà chua xào trứng có vị ngọt, lại thêm nhà máy đường ngay sát đó, nên các đầu bếp đều nấu theo khẩu vị ấy, cứ trước khi bưng ra thì đổ nguyên một vá đường to. Văn Quế không kén ăn, món gì hắn cũng có thể ăn, chỉ riêng cái món cà chua xào trứng ngọt lịm này là một miếng cũng không nuốt nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT