Bởi vì Mông Hách thật sự quá đáng ghét, Khương Nhạc Thầm tức đến mức ngay cả cơm chiều cũng chẳng buồn ăn.
Chờ khi cậu quay về ký túc xá mới phát hiện trên người mình còn đang mặc chiếc áo khoác Mông Hách cho mượn. Ban đầu Khương Nhạc Thầm vốn định ném thẳng áo khoác về giường hắn, kết quả vừa lật nhãn mác ra thì thấy đó lại là Hermes.
Cậu lên mạng tra giá cái áo này, giá bán cao đến tận sáu con số.
Khương Nhạc Thầm: “……………………”
Hôm nay cậu mặc đồ hàng hiệu xa xỉ, vậy mà lại đi bẻ chuối cho khỉ ăn, lại còn phải lăn lộn với một con “dương đà tu chân” đầy lông lá từ đầu đến chân, không biết lương tháng hai ngàn của mình có đủ để giặt khô áo này một lần hay không nữa.
Trời ơi, Mông Hách rốt cuộc vì cái gì mà lại mang một bộ đồ đắt đỏ như vậy đi làm công chứ? Có thể nào tôn trọng một chút trái tim yếu ớt của giai cấp vô sản cùng cái ví tiền còn yếu ớt hơn của họ hay không!
Ngay trong lúc Khương Nhạc Thầm còn đang rối rắm, chiếc điện thoại cắm sạc ở đầu giường bỗng reo vang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT