“Lần trước chúng ta diễn chung là khi nào nhỉ, hình như là lễ kỷ niệm của A Mall đúng không?” Khương Nhạc Thầm cố gắng nhớ lại, “Chúng ta hát hai bài, sau đó xếp sau tụi mình là một tiết mục ảo thuật, đúng không?”
“Không phải lần đó.” Văn Quế sửa lại, “Là đêm sân khấu của B Music.”
“À đúng đúng đúng.” Khương Nhạc Thầm cũng nhớ ra.
Lần ở B Music đó thật sự khiến cậu ấn tượng sâu sắc — đang hát đến giữa chừng, bỗng một bà dì lao lên sân khấu giật micro, vì cháu trai mình thất lạc nên muốn nhờ công khai tìm kiếm.
Thế là sân khấu mà bọn cậu vất vả mới giành được phải kết thúc giữa đường, may mắn duy nhất là đứa trẻ sau đó được tìm thấy.
Nhắc đến những lần chạy show hỗn loạn như vậy, cả hai đều cười đến mức ho khan.
Mồ hôi thấm ướt cả người, kiệt sức, Văn Quế trực tiếp nằm phịch xuống sàn phòng tập, ngước mắt nhìn ánh đèn trần sáng loá. Khương Nhạc Thầm cũng mệt, liền nằm xuống theo hắn, hai người như hai con thú nhỏ nằm đơ, tay chân dang rộng, chỉ là thú nhỏ sẽ không lấy tay quệt mồ hôi dính lên người nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT