“Thời Kiều Kiều à, làm người không thể quá ích kỷ, tôi thấy trong thời kỳ đặc biệt này, mọi người nên giúp đỡ lẫn nhau, nếu các người thực sự không muốn cho mọi người đi nhờ xe, vậy thì trưng thu một chiếc…”
Cô ta còn chưa nói xong, dao của Thời Kiều Kiều đã đưa đến trước mặt. Hứa Khả Vi vội vàng kêu lên né tránh, nhưng tốc độ quá chậm, cánh tay cô ta bị một vết cắt, vết thương không sâu, nhưng máu vẫn chảy ra ngoài không ngừng.
Cô ta vừa kinh ngạc vừa tức giận, muốn tìm thứ gì đó băng bó vết thương, nhưng xung quanh không có gì cả.
Chỉ có thể trợn mắt nhìn chằm chằm Thời Kiều Kiều, giọng the thé chất vấn, “Tôi là nhân viên ủy ban khu phố, cô dám…”
Ánh mắt Thời Kiều Kiều lạnh lùng đến cực điểm, “Tôi cho cô mặt mũi là cô có mặt mũi rồi sao?”
Nói xong, ánh mắt lại quét sang mọi người, “Ai còn muốn thử xem dao của tôi có nhanh không?”
Nói xong, cô cũng không để ý đến phản ứng của mọi người, trực tiếp đi về phía trước. Mỗi bước chân họ đi, mọi người lại lùi lại một bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play