Sau khi nghe xong, người chỉ huy nhìn về phía Thời Kiều Kiều, mắt ông chợt sáng lên và bước đến hai bước.
Không phải đây là cô gái đã quyên góp thuốc lần trước sao?
Nhưng tình hình này không thích hợp để nói nhiều, tránh gây bất mãn cho đám đông.
Vì vậy, ông gật đầu nhẹ với Thời Kiều Kiều và Mộ Từ. Với vẻ mặt nghiêm túc, ông nói: “Theo quy định, những con mãnh thú như thế này không được phép vào khu trú ẩn, vì quá nguy hiểm cho những người dân bình thường.”
Thời Kiều Kiều nhướng mày, thuận theo lời ông: “Tiểu Hắc được tôi nuôi từ nhỏ, rất thân thiện với con người. Bọn tôi có thể không ở chung với người khác, chỉ cần cho một góc riêng là được.”
Tiểu Hắc cũng ngẩng đầu, giả vờ như một chú mèo con vô tội, bước tới hai bước.
Thấy con hổ đứng dậy, những người xung quanh lập tức lùi lại vài bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT