“Hôm nay lúc cháu và chị Sáu đi đưa nước cho bác cả, có một người hỏi bọn cháu nhiều chuyện lắm.” Nguyên Bảo kể lại những gì Triệu Nhung Thịnh đã hỏi.
Phùng Quế Chi nghe xong nhíu mày. Người kia nói là ân nhân cứu mạng, làm bà nhớ đến chuyện mấy hôm trước Bảo Nha nằm mơ, sau đó bà đã cứu người ở chuồng bò. Nếu là họ đang tìm thì không phải người xấu.
Có lẽ chính là họ, Phùng Quế Chi cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Nguyên Bảo vẫn đang kể tiếp, khi nghe đến cái tên Tống Thiết Trứng, Phùng Quế Chi không nhịn được bật cười. Cười xong, bà lại nhớ ra một chuyện.
“Con nói cái này, bà thật sự nhớ ra rồi. Bố con hồi nhỏ suýt có một cái biệt danh đấy.” Nói xong, nụ cười trên mặt Phùng Quế Chi càng tươi hơn.
Vì lúc sinh Tống Kiến Thiết, bà bị sinh non, thằng bé sinh ra gầy gò, nhỏ bé, sức khỏe yếu. Mọi người trong đội nói tên xấu dễ nuôi, khuyên bà đặt cho nó một cái biệt danh.
Lúc đó bà cũng lo lắng không nuôi nổi, định đặt biệt danh cho nó. Nhưng sau này Tống Kiến Thiết khỏe hơn, bà lại quên mất chuyện này. Giờ nghe Nguyên Bảo nhắc đến, bà mới nhớ ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play