Hai cô con dâu trong lòng chắc chắn không phục, nhưng đều biết cái tính của bà Điền, đặc biệt là cái miệng không hề tầm thường của bà ta, căn bản không dám cãi lại, dứt khoát cúi đầu không nói gì.
Bà Điền thấy thế càng thêm tức tối. Thấy hai đứa con trai không dậy nổi, bà quay người về phòng mình.
Bên nhà họ Tống, thấy Tống Ái Quốc và Tống Ái Dân phải đi, Phùng Quế Chi vội vàng vào bếp sắc hai bát trà gừng, bảo họ uống xong mới đi.
Mưa bên ngoài vẫn không ngừng, đường bên ngoài đã bắt đầu ngập nước. Tống Ái Quốc và Tống Ái Dân lội nước, dẫm trên bùn mà đi.
Đến gần trưa, Tống Ái Quốc và Tống Ái Dân mới trở về. Quần áo trên người cả hai đã ướt sũng. Phùng Quế Chi đã sớm đun một nồi nước ấm to, chờ họ về có thể dùng nước ấm rửa mặt, rồi lau người. Sau đó lại uống một bát canh gừng nóng vào bụng, trong bụng ấm áp dễ chịu, để tránh bị cảm lạnh.
May mà sức khỏe hai anh em cũng không tệ, cũng không bị đau đầu hay sốt gì.
Đào mương thêm hai ngày, may mắn trước đó đã đào được một ít. Lần này khơi thông thêm một vài chỗ, ruộng đồng cuối cùng cũng không bị ngập nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play