Nguyên Bảo đi rồi, Tống Kiến Nghiệp cũng từ phòng phía Tây đi ra. Hắn chống nạng, ra cửa rồi đi về hướng ngược lại.
Biết Thiên Ân có thể đã xảy ra chuyện, hắn không thể ngồi yên một giây nào nữa. Mặc kệ chân thế nào, hắn cũng phải ra ngoài tìm.
Trên núi, mấy đứa trẻ vẫn đang tìm kiếm khắp nơi.
“Thiên Ân!” Tống Bác Văn và Bảo Nha đi cùng nhau, vừa đi vừa gọi. Cậu gọi đến nỗi giọng đã khản đặc, nhưng vẫn không dám ngừng.
Bảo Nha đi bên cạnh cậu, cảm giác hoảng loạn một cách lạ lùng, tim đập nhanh bất thường. Bé mở miệng, dù có thể phát ra âm thanh, nhưng lại không thể gọi ra hai chữ trọn vẹn.
Càng đi, Bảo Nha càng thấy khó chịu. Bé ôm ngực không thoải mái, cố gắng há miệng để phát ra âm thanh, muốn gọi tên Tống Thiên Ân. Nhưng, cổ họng như bị nghẹn lại.
“Thiên Ân! Thiên Ân, em ở đâu?” Tống Bác Văn dùng sức gọi, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT