"Nguyên Bảo khóc đặc biệt thảm, những đứa trẻ khác nhìn thấy..."
Mấy đứa trẻ đều mở to mắt nhìn, thứ câu được không phải tôm hùm, mà là một con...
"Con biết, đây là rùa!" Nguyên Bảo chạy đến, chỉ vào thứ đang treo trên móc câu, hét to.
Chúng nó đều biết đó là rùa, nhưng vấn đề là tại sao lại câu tôm hùm đất mà lại câu được một con rùa?
Tuy nhiên, ngay sau đó chúng lại gạt câu hỏi này ra sau đầu. Mặc kệ câu được thứ gì, dù sao con rùa này cũng ăn được, nghe nói hầm canh rất ngon.
Mấy đứa trẻ vừa nghĩ đến ăn thì không kìm được liếm liếm môi. Tống Bác Văn đứng lên, cầm sợi dây định bỏ con rùa đã cắn câu vào giỏ cá. Nhưng con rùa không biết có phải vì biết mình sắp bị bắt hay không, bỗng lỏng miệng và rơi xuống khỏi sợi dây.
"Nó chạy!" Nguyên Bảo hét lên, ngồi xổm xuống, vươn tay ra bắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT