Dù trước đây mấy đứa trẻ cũng coi Bảo Nha như em gái, nhưng chúng biết Bảo Nha không phải người nhà, tìm thấy người thân vẫn phải về. Nhưng bây giờ thì khác. Bảo Nha sẽ không đi nữa, thật sự trở thành em gái, là người trong nhà mà không ai có thể cướp đi được, khiến chúng từ tận đáy lòng vô cùng vui mừng.
Người lớn thấy mấy đứa trẻ vui vẻ như vậy cũng cười theo, cả căn phòng tràn ngập không khí vui tươi.
Một lúc sau, Dương Ngọc Lan dắt Bảo Nha ra khỏi nhà chính. Trên mặt cô vẫn nở nụ cười. Cô nhìn Bảo Nha, thật tốt, cô đã có một cô con gái.
Nghĩ Bảo Nha vẫn còn bất an, cô ngồi xổm xuống trước mặt con bé, nhẹ nhàng nói: “Sau này con là con gái của nhà họ Tống. Con có mẹ, có cha, có bà, có các bác, các chú, và các anh chị em. Tất cả chúng ta đều là người nhà của con.”
Bảo Nha mở to mắt nhìn cô, chớp chớp, rồi từ từ mỉm cười và gật đầu. Cô bé thích gia đình này, và tất cả mọi người trong nhà.
Dương Ngọc Lan thấy cô bé cười, lòng mềm đi. Cô đứng dậy, nhẹ nhàng nói: “Vậy chúng ta đi nói với cha con một tiếng nhé.”
Bảo Nha ngẩng đầu nhìn cô, đưa bàn tay nhỏ nắm lấy bàn tay lớn của Dương Ngọc Lan. Tống Thiên Ân thấy vậy cũng chạy đến bên Bảo Nha, nắm tay còn lại của cô bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT