"Đối với các người những kẻ có tiền này thì đương nhiên cảm thấy không cách nào lý giải, nhưng chúng tôi thì sao, những người nghèo như chúng tôi có thể có biện pháp nào. Nó theo chúng tôi bên cạnh thì chính là cái chết, tôi không thể trơ mắt nhìn con gái mình đi lên một con đường chết chứ? Hả? Các người cũng đều là những người làm mẹ, nếu các người là tôi, các người khẳng định cũng sẽ làm như vậy!" Trần Phượng Hà nhìn những người nhà họ Tống và người nhà họ Giang trước mặt hừ một tiếng, nửa điểm không có chột dạ vì bị vạch trần, mà nói một cách đúng lý hợp tình.
Những người có mặt đều bị lời nói này của bà ta làm cho kinh ngạc, nửa ngày đều không lên tiếng, không phải vì bị bà ta nói trúng, mà là vì thái độ quá ư là hiển nhiên này của bà ta làm cho tức đến không nói nên lời.
"Sẽ không. Nếu là tôi thì tôi tuyệt đối sẽ không, cho dù lại khổ lại mệt, tôi đều sẽ cố gắng kiếm tiền kiếm công điểm để nuôi sống con của mình, làm cho nó sống sót, chứ sẽ không trộm đổi con của người khác." Dương Ngọc Lan nhìn Trần Phượng Hà nói.
Trần Phượng Hà nghe xong thì lộ ra một nụ cười chế giễu, hiển nhiên cũng không tin lời nói của Dương Ngọc Lan, mà là đã ở trong lòng mình nhận định người khác đều sẽ có lựa chọn giống như bà ta.
Nhưng mà bây giờ tranh luận những điều này đã không còn ý nghĩa, chuyện đã tạo thành, đã không có cách nào vãn hồi rồi, việc cần làm bây giờ là bình ổn lại, sau đó để mọi người trở về vị trí mà đáng lẽ phải ở, trở lại quỹ đạo ban đầu.
Giang Chính Quang quay đầu nhìn về phía Cố Linh Như đứng sau đám người, Giang Tân Nguyệt nhìn thấy hành động của anh ấy cũng quay đầu nhìn qua. Cố Linh Như đối mặt với ánh mắt của Giang Tân Nguyệt, lại ngước mắt nhìn nhìn Trần Phượng Hà, bàn tay rũ bên người không khỏi nắm chặt góc áo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play