"Tính tình tớ tương đối thẳng, trong lòng cũng không giấu được chuyện, mấy ngày nay tớ luôn nghĩ đến chuyện này, trong lòng cũng khó chịu vô cùng, tớ chỉ muốn hôm nay ở đây hỏi một câu, chỉ muốn nghe một câu lời thật, đồ vật, tiền, phiếu gạo rốt cuộc là ai trộm, chỉ cần các cậu thừa nhận và xin lỗi, thì chuyện này tớ cũng có thể cho qua, tớ chỉ muốn nghe được một câu lời thật." Từ Diễm Linh ổn định lại cảm xúc nói.
Trong ký túc xá nhất thời lâm vào yên tĩnh, dường như không có ai nghe thấy cô ấy nói, mọi người đều đã ngủ rồi, nhưng mà, Từ Diễm Linh biết họ đều đã tỉnh.
Lại đợi thêm một lát sau, vẫn không nhận được hồi âm, Từ Diễm Linh trực tiếp nói tiếp: "Hứa Đào Đào, cậu có gì muốn nói không?"
"Tớ không có, không phải tớ trộm." Một lát sau, vang lên giọng nói nhỏ nhẹ của Hứa Đào Đào.
"Cậu nói không phải cậu, vậy cậu giải thích cho chúng tớ, trong số mấy người chúng ta mà nói, ai ở lại ký túc xá lâu nhất, thì thuộc về cậu, ngay cả mấy ngày nghỉ Quốc khánh cậu đều ở đây, không về nhà, thứ Bảy Chủ Nhật chúng tớ đi ra ngoài chơi, cậu cũng ở trong ký túc xá không đi ra ngoài, cậu có đủ thời gian."
"Còn có, mấy người chúng ta đều ít nhiều bị mất đồ, chỉ có cậu không có. Hơn nữa..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT