Trong giấc mơ của Bảo Nha, ánh lửa không ngừng bập bùng, tiếng người khóc than vang lên, ồn ào hỗn loạn khiến cô bé ngủ không yên.
Sáng hôm sau, khi chuông báo thức vang lên, Bảo Nha ngơ ngẩn ngồi trên giường, vẫn chưa hoàn hồn. Trong đầu cô bé vẫn cứ văng vẳng những gì trong giấc mơ. Nhưng giấc mơ đêm qua quá hỗn loạn, cô không nhớ rõ nhiều chi tiết, chỉ nhớ có ánh lửa và tiếng khóc.
“Em Bảo Nha, dậy thôi,” Thiên Ân từ ngoài rửa mặt xong trở về, thấy Bảo Nha đang ngẩn người thì nói.
“Vâng.” Bảo Nha bừng tỉnh, không nghĩ đến chuyện trong mơ nữa. Cô bé tự mặc quần áo, rồi chầm chậm nhảy xuống giường.
“Hôm qua trời có tuyết rơi, nhưng rơi ít thôi, trên mặt đất sắp tan hết rồi,” Thiên Ân vừa đi vừa nói với Bảo Nha.
Bảo Nha vừa ra ngoài, luồng gió lạnh đã ùa vào cổ khiến cô bé rụt cổ lại. Ngước mắt nhìn ra sân, quả nhiên có một lớp tuyết mỏng đọng lại, nhưng chỉ là một lớp mỏng, chắc chắn sẽ tan hết khi mặt trời lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT