Sáng sớm thức dậy, Bảo Nha nhăn hàng lông mày nhỏ, cố gắng nhớ lại nội dung giấc mơ đêm qua nhưng lại mơ hồ, không thể nhớ ra được. Con bé chỉ nhớ mang máng là có người cứ gọi tên mình. Nhưng người đó là ai, con bé cũng không nghĩ ra.
Sau một lúc ngẩn ngơ, Bảo Nha lắc lắc đầu, không suy nghĩ nữa. Con bé ngoan ngoãn tự mặc quần áo, xuống giường chạy ra ngoài.
Bữa cơm ngon không thể quên
Kể từ khi Vương Đoan Đoan và Đỗ Vũ Phi đến nhà họ Tống ăn cơm, hai cậu bé cứ nhớ mãi không quên, ngày nào cũng lôi kéo Nguyên Bảo nói muốn đến nhà họ Tống ăn cơm lần nữa. Tuy nhiên, Nguyên Bảo không dễ dàng đồng ý như vậy. Cậu bé lo lắng từ tận đáy lòng, sợ rằng Vương Đoan Đoan và Đỗ Vũ Phi sẽ ăn nghèo cả nhà cậu.
"Tớ hứa, lần sau đến tớ chỉ ăn một chút thôi." Vương Đoan Đoan vội vàng nói.
"Tớ, tớ cũng ăn ít thôi, chắc chắn không ăn nhiều đâu." Đỗ Vũ Phi cũng nói theo.
"Các cậu vừa ăn xong mà, lần sau đi, lần sau nói tiếp." Nguyên Bảo dùng chiêu kéo dài thời gian. Dù sao lần sau cũng không biết là khi nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play