Dương Ngọc Chi nói: "Em có cần vải lỗi không? Mấy hôm nay có một ít, nhưng lỗi tương đối nhiều. Nếu em cần, chị sẽ để ý và giữ lại những miếng ít lỗi cho em."
"Vâng." Dương Ngọc Lan cười đồng ý. Gia đình họ Tống vẫn còn thiếu vải, chủ yếu vì trong nhà nhiều con nít, chúng lớn nhanh. Nếu có vải, sau này cô có thể may cho mấy đứa nhỏ vài bộ quần áo.
Sắp đến giờ làm việc, Dương Ngọc Lan không nói thêm nữa, quay về phân xưởng.
Mẹ nuôi của Bảo Nha
Hai ngày sau, Dương Ngọc Lan cuối cùng cũng gặp được Trương Hồng Lệ. Hôm nay là Trương Hồng Lệ chủ động đến tìm cô. Cô ta cảm thấy rất hợp chuyện với Dương Ngọc Lan. Sau khi giải quyết xong chuyện chuyển nhà, cô ta nghĩ lại vẫn nên đến nói với cô một tiếng.
Dương Ngọc Lan thấy cô ta cũng rất vui. Lúc đó đúng vào giờ tan tầm buổi trưa, Dương Ngọc Lan vội vàng ăn xong cơm, rồi cùng Trương Hồng Lệ tìm một chỗ vắng người để nói chuyện.
"Nhà đã dọn xong rồi, ở bên phía nam thành. Tôi cũng tìm được một công việc ở đó, tiền lương không cao lắm, nhưng cũng đủ sống..." Trương Hồng Lệ nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT