Cuộc sống vẫn phải tiếp diễn. Mấy đứa trẻ nhà họ Tống đã quay lại cuộc sống bình thường, chỉ là thỉnh thoảng nhớ đến Thẩm Dĩ Bắc thì vẫn rất hoài niệm.
Bác Văn, Bác Vũ đi học như thường lệ. Khi Bảo Nha ở nhà một mình thì không thể đến núi sau nữa. Nhưng từ khi Triệu Nhung Thịnh đi, thời gian Tống Kiến Thiết ở nhà nhiều hơn, có lúc anh lại dẫn cô bé đi cùng.
Không có Thẩm Dĩ Bắc tìm nấm tùng nhung, Tống Kiến Thiết chỉ có thể tự mình đi. Dù sao đây cũng là nguồn thu nhập chính của gia đình họ Tống lúc này. May mắn là anh vốn thông minh, những lời Thẩm Dĩ Bắc nói cũng rất chi tiết, có khi vận may thì anh hái được hai cây nấm tùng nhung, mang ra huyện bán được không ít tiền.
Cũng như hôm nay, Tống Kiến Thiết thấy Bảo Nha ở nhà buồn mấy ngày rồi nên dẫn cô bé cùng lên núi sau. Nhưng khi dẫn theo Bảo Nha, anh thường không đi đến những chỗ cao và nguy hiểm.
Chỉ đi dạo quanh những con đường mòn. Nhưng những chỗ như vậy thường có nhiều người qua lại nên sẽ không có nấm tùng nhung. Vì thế Tống Kiến Thiết cũng không ôm hy vọng gì nhiều, chỉ coi như đưa Bảo Nha đi chơi.
Thế nhưng, mọi chuyện lại bất ngờ ngoài dự đoán... "Chú Tư, nấm đen này ăn được không ạ?"
Tống Kiến Thiết đang lục lọi trong bụi cỏ gần đó, nghe thấy tiếng Bảo Nha không xa. Anh quay đầu lại nhìn, thấy thân hình nhỏ bé của Bảo Nha đang khom lại, ngồi xổm cạnh một cây cổ thụ cúi đầu nhìn cái gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play