“Kẹo sữa Đại Bạch Thỏ? Trong túi của con ngốc kia lại có kẹo sữa Đại Bạch Thỏ?”
Lưu Thắng Chiến và Phương Kế Quý đều là bảo bối cục cưng trong nhà, mà nhà chúng tuy không phải là quá nghèo, nhưng cũng không giàu có đến mức nào. Nên, chúng đương nhiên cũng đã từng ăn kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, nhưng cũng chỉ là thỉnh thoảng mới được ăn một lần, ngày thường chắc chắn là không có.
Cho nên chúng thật sự không thể hiểu được, một con ngốc bị bán đi làm sao lại có được kẹo sữa mà chúng còn không có để ăn?
Hơn nữa, chẳng phải mọi người đều nói nhà họ Tống nghèo, không có gì để ăn sao? Những chuyện này ngay cả chúng không phải người của đại đội Hồng Kỳ cũng nghe nói. Nhưng... Lưu Thắng Chiến và Phương Kế Quý không hẹn mà cùng nhìn về phía Lưu Đại Trụ, như đang chờ đợi một lời giải thích từ nó.
Lưu Đại Trụ đương nhiên cũng không biết, hơn nữa, nó cũng không nghĩ đến cô em gái ngốc của nó đến nhà người khác lại sống tốt hơn, thậm chí còn tốt hơn cả nó sao?
Lưu Đại Trụ lập tức xị mặt xuống, nói: “Chắc chắn là người khác cho nó.”
Lưu Thắng Chiến và Phương Kế Quý nghe xong cũng cảm thấy có khả năng này, sau đó không tiếp tục dây dưa ở đây nữa, mà là cầm lấy kẹo sữa trên đất, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play