Bảo Nha chạy một lúc, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, thêm vào thời tiết nóng nực, trên người toát ra một lớp mồ hôi mỏng, chóp mũi cũng lấm tấm mồ hôi. Cô bé há miệng nhỏ thở phì phò, cảm giác toàn thân bị nóng bức bao vây.
Thiên Ân cũng không khá hơn là bao, tóc đều ướt đẫm mồ hôi. Hai đứa nhỏ ngồi ngay tại chỗ, nghỉ ngơi một lát. Đợi cho cơn nóng trên người dịu đi, lúc này mới bắt đầu hoạt động.
Chạy lâu như vậy, Thiên Ân cảm thấy khát nước. Nó lại nhìn Bảo Nha, hỏi: “Em gái Tiểu Bảo... em có khát... không?”
Bảo Nha liếm liếm miệng, quả thật cảm thấy khát, môi đều khô lắm rồi, rất cần nước để làm dịu. Bây giờ nghe Thiên Ân hỏi, liền thật thà gật đầu nhỏ.
Thiên Ân vừa vỗ mông đứng lên, vừa nói: “Vậy anh đi... đi lấy nước, em ở đây đợi... đợi anh quay lại.”
Nếu chỉ có một mình, nó chắc chắn sẽ nhịn một chút rồi đi tiếp, nhưng bây giờ thấy Bảo Nha cũng khát nước, Thiên Ân liền quyết định đi lấy nước về cho Bảo Nha uống.
Chúng đi ra có mang theo hai bình nước, một bình ở chỗ Bác Vũ, một bình khác ở chỗ Bác Văn. Nên, bây giờ Thiên Ân định chạy một đoạn về phía trước đuổi kịp Bác Văn, sau đó mang nước về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT