Những người xung quanh nghe nói nhà họ Tống đánh cháu bà Điền, đều nhìn nhau, hóng kịch vui. Chuyện hai nhà này không ưa nhau cả đội đều biết, nhưng trước đây chỉ mỉa mai, nói bóng nói gió vài câu, giờ thì trực tiếp đối đầu rồi.
“Còn nhỏ mà đã hư hỏng, lại còn đánh người? Người ta nói ba tuổi nhìn tính nết, bảy tuổi biết tương lai. Giờ đã như vậy, lớn lên còn ra thể thống gì nữa?”
“Tôi thấy, lớn lên cũng chắc chắn là người xấu, không chừng còn làm ra chuyện thất đức gì!”
“...”
Bà Điền cứ nói một tràng. Phùng Quế Chi lập tức lạnh mặt, quăng cái xẻng xuống đất: “Có chuyện thì nói thẳng, đừng vòng vo kẻo gãy lưng.”
“Đừng có chỉ dâu mắng hòe, nói những lời khó nghe như vậy, coi chừng tôi xé nát cái mồm thúi của bà!”
Phùng Quế Chi ngày thường không nói nhiều, không thích xen vào chuyện của người khác, nhưng khi liên quan đến cháu và người nhà, bà cũng không lùi bước nửa phân. Bà hiểu rõ cháu mình, biết Tống Bác Vũ và các em chắc chắn sẽ không vô cớ đánh người, nên bà có đủ tự tin để đối đầu với bà Điền:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT