Bên này, mấy đứa nhỏ nhà họ Tống đang chơi rất vui vẻ, thì Hứa Triết Tiến bên kia lại có một vị khách đến thăm, đó là Tống Viễn Cương.
Anh ta mang theo nửa cân thịt heo và một ít lương thực đến. Hứa Triết Tiến thấy anh ta đến thì có chút ngạc nhiên.
“Chuyện giường sưởi này vẫn là nhờ anh. Vừa hay hôm nay là Tết, mang một ít đồ đến cho anh. Với lại, công lao của giường sưởi đều bị tôi nhận cả, trong lòng tôi luôn cảm thấy có lỗi với anh.” Tống Viễn Cương nói, đặt đồ xuống, giọng đầy áy náy.
Vì chuyện giường sưởi là do Hứa Triết Tiến đưa ra ý tưởng, cũng nhờ cái giường sưởi này mà mọi người trong đại đội mới có thể ấm áp qua năm. Nhà anh ta cũng làm giường sưởi, buổi tối ngủ trên đó thật sự rất thoải mái.
Hơn nữa, nhờ có cái giường sưởi này mà đại đội không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào. Không nói gì khác, chỉ riêng nhà họ Chu, nếu không có cái giường sưởi đó, thì mảnh ngói rơi xuống không biết hậu quả sẽ thế nào.
Nhưng, vì thân phận của Hứa Triết Tiến, nguồn gốc của cái giường sưởi không thể nói ra sự thật, tất cả lời cảm ơn và lời khen đều đổ dồn lên đầu anh ta. Vì vậy, Tống Viễn Cương trong lòng thật sự rất băn khoăn.
Tuy anh ta đã mang đến mấy món đồ này, nhưng so với công lao của Hứa Triết Tiến thì vẫn còn xa mới đủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play