Ba đứa ở lại chỗ cũ chờ. Bảo Nha cẩn thận nhìn quả trứng chim trong tay.
“Kia không phải thằng nói lắp sao?” Đột nhiên một giọng nói vang lên.
Bảo Nha, Tống Thiên Ân và Tống Vân nhìn qua. Nhìn thấy người đến, mặt Tống Thiên Ân lập tức tái mét, cúi đầu né tránh ánh mắt.
“Ha ha ha... Mày xem thằng nói lắp kìa, không dám nhìn bọn mình.” Mấy đứa trẻ kia cười rộ lên.
Ba người đến là cháu nội của bà Điền. Đứa lớn hơn, đen và khỏe mạnh tên là Mã Ngọc Trụ. Đứa nhỏ hơn, gầy hơn là Mã Ngọc Sơn, còn đứa béo là Mã Lai Tài. Mã Ngọc Trụ là con trai của con trai lớn bà Điền, năm nay tám tuổi. Mã Ngọc Sơn là em trai cậu ta, sáu tuổi. Mã Lai Tài là con của con trai thứ hai, bảy tuổi, chính là người vừa nói chuyện.
“Chúng tao không nhìn thì không biết mày nói lắp sao? Sao mày không dám nói gì thế, nói vài câu cho chúng tao nghe đi.”
“Nó... nó... nó chắc... chắn là... là nói... nói không được... ha ha ha ha...” Mã Lai Tài còn bắt chước Tống Thiên Ân nói chuyện, ba người cười ầm ĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT