Nguyên Bảo gãi đầu: "Con cũng không nhớ rõ ở đâu nữa, chỉ nhớ là ở phía tây một chút, gần đó có một sườn núi."
Thiên Ân sau khi suy nghĩ lại thì bổ sung: "Em… em nhớ ở gần đó... cây tương đối thưa, còn có rất... rất nhiều dây leo."
Thẩm Lấy Bắc nghe xong, đôi mắt hơi cụp xuống. Lần này lời các em nói cũng tương tự lần trước, không có thông tin mấu chốt nào để phán đoán.
Ngọn đồi sau thật sự quá lớn, chỉ dựa vào những thông tin này thì rất khó tìm. Hơn nữa, củ sâm đó chỉ còn một nửa và nằm dưới lòng đất, tìm nó không khác gì mò kim đáy bể.
Thẩm Lấy Bắc ngước mắt nhìn bọn họ nói: "Các em nghĩ kỹ lại xem, xung quanh đó có chỗ nào khác biệt, hay đặc biệt không."
"Đúng vậy, các con từ từ nghĩ, không cần vội. Nếu bây giờ để các con tự đi, liệu có tìm được chỗ đó không?" Dương Ngọc Lan bên cạnh cũng nói.
Nguyên Bảo và Thiên Ân lại cẩn thận bắt đầu hồi tưởng. Bảo Nha cũng nghiêng đầu suy nghĩ. Nhưng cô bé còn quá nhỏ, lại không quen thuộc nơi đó, nên không nhớ được nhiều thông tin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT