Vương Mạnh Kiều thấy người đàn ông đến gần, không hiểu sao theo bản năng ôm bụng lùi lại một bước.
Nếu là trước đây, cho dù là ai đến cô cũng không sợ, vẫn sẽ mắng như bình thường. Dù sao cô là con gái đội trưởng, người trong xóm này không sợ cô thì cũng ít nhiều nể nang, cô đối đầu với ai cũng không sợ, huống chi chuyện này cô còn có lý.
Thế nhưng, nhớ lại hành động lần trước của Bảo Nha, cô bỗng thấy hoảng hốt một cách khó hiểu, lời nói trong miệng chợt nghẹn lại.
Vương Mạnh Kiều cố gắng kìm nén cảm xúc kỳ lạ đó, nhưng lúc này cô cũng không còn tâm trạng để cãi nhau nữa. "Thôi thôi, chuyện này coi như tôi xui xẻo vậy."
"Đi thôi, mẹ, về nhà. Người dơ chết đi được, con phải về tắm rửa ngay." Vương Mạnh Kiều nhăn mặt nhìn bộ dạng bẩn thỉu của mình, rồi cùng mẹ Dương đi về.
"Ừ." Mẹ Dương đáp lời, rồi cùng cô đi về nhà. Trên đường đi, mẹ Dương hỏi chuyện vừa nãy, Vương Mạnh Kiều liền kể lại.
Chỉ là làm bẩn quần áo, còn thịt heo rửa sạch vẫn ăn được. Mẹ Dương vốn là người hiền lành, nghe xong liền khuyên cô: "Về nhà giặt là được rồi, không có gì to tát đâu, con đừng giận nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play