Lúc này, Bảo Nha đang đi theo Tống Thiên Ân và Tống Bác Văn lên núi sau nhà để hái quả dại.
Ngọn núi này rất lớn, trải dài vài dặm, đội Hồng Kỳ và Nhảy Vọt đều tựa lưng vào nó. Cũng chính nhờ ngọn núi này mà cuộc sống của người dân ở hai đội trở nên dễ thở hơn rất nhiều.
Giống như những năm trước, khi cuộc sống khó khăn và thiếu lương thực, những thứ trên núi đã nuôi sống biết bao người. Có rau dại, quả dại, nấm dại, trứng chim, thỏ hoang… đủ loại đồ ăn. Một ngọn núi lớn như vậy, có đủ thứ trên đời.
Tuy nhiên, cũng có người nói trên núi có nhiều động vật hung dữ, đã cắn chết không ít người. Vì vậy, dân làng thường không đi vào những khu vực quá sâu, sợ thật sự gặp phải dã thú. Dù vậy, chỉ những thứ ở dưới chân núi thôi cũng đủ cho mọi người rồi.
Giờ đây không còn như trước, mỗi nhà đều có ít nhiều lương thực, không cần phải trông cậy vào những thứ đó để sống sót. Lên núi đào rau dại chỉ là để thêm thắt hương vị cho bữa ăn, hiện tại cũng chỉ có trẻ con lên nhiều, người lớn đều đang làm việc trên đồng để kiếm công điểm.
Gia đình họ Tống vì đông người nên lương thực không dư dả, trẻ con trong nhà thường xuyên lên núi. Nhưng ngày thường Tống Bác Văn và mấy anh lớn đều phải đi học, chỉ có Tống Thiên Ân và mấy đứa nhỏ mới lên núi đào rau dại hay hái quả dại. Mấy ngày nay được nghỉ hè, tất cả bọn trẻ trong nhà mới tập hợp đầy đủ.
Tổng cộng tám đứa trẻ, có thêm Bảo Nha, cùng nhau lên núi. Tống Thiên Ân, Tống Nguyên Bảo và Tống Vân đều rất vui vẻ, người đông nên không khí nhộn nhịp hẳn, gan cũng lớn hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT