Đồng thời, mọi người không khỏi cảm thán: “Y thuật của chú Triệu thật sự quá giỏi. Bác sĩ ở thị trấn còn không có cách, vậy mà ông ấy chưa nhìn mặt đã chữa khỏi.”
“Vậy xem ra, lão Tam lại dưỡng thêm một tháng nữa, chắc cũng đi lại được.”
“Chỉ có cái lão Dương khốn kiếp kia, ngày nào cũng nói lung tung.”
“Chuyện này phải cảm ơn chú Triệu thật tốt, ông ấy đã giúp đỡ rất nhiều.”
Dương Ngọc Lan gật đầu đồng tình, từ tận đáy lòng cảm ơn ông: “Đúng vậy, đúng là nhờ chú ấy cả.”
Tối hôm đó, Phùng Quế Chi cố ý làm nhiều món hơn một chút. Bà bới ra mỗi món một ít, đựng đầy một bát tô, rồi gói lại cẩn thận. Bà còn cho thêm hơn chục quả trứng gà cho Triệu Nhung Thịnh.
“Không có gì quý giá cả, các cháu cứ nhận lấy. Ăn một chút cho bổ thân thể.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT