Tống Bác Văn khá kiên nhẫn, có lẽ đã quen rồi nên không nổi giận. Cậu cầm tay Nguyên Bảo viết lại mấy lần.
“Chữ ‘Bảo’ này, phải chấm nét này trước, sau đó...”
Bảo Nha bên cạnh nghiêng đầu, cô bé nhìn chằm chằm vào chữ “Bảo” đó một lúc lâu, sau đó cũng nhặt một cành cây, bắt đầu viết. Cô bé biết mình tên là Bảo Nha, mà chữ này cũng đọc là “Bảo”, vậy nên, đây chắc là tên của cô bé?
Bàn tay cầm cành cây của cô bé còn chưa quen, viết một lúc lâu sau, cuối cùng cũng viết ra được một chữ “Bảo” hơi xiêu vẹo. Cô bé nhìn thấy rồi vui vẻ cười, để lộ hàm răng hạt ngô đều tăm tắp.
Tống Bác Văn chú ý đến động tĩnh bên này, quay đầu nhìn theo khóe mắt liếc thấy chữ trên đất, lập tức mở to mắt:
“Em viết đấy à? Giỏi quá!”
Bảo Nha mím môi, hơi ngại ngùng cười. Cô bé cầm cành cây, tiếp tục viết chữ “Bảo” đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT