Yến Triệt ngồi ở vị trí trên Yến Kỳ. Yến Triệt muốn nhìn Tần Quản, Yến Kỳ tự nhiên nhận ra. Sau khi phát hiện ánh mắt Yến Triệt nhiều lần nhìn về phía bàn của Tần gia, đáy mắt Yến Kỳ liền hiện lên vẻ thâm sâu. Đàn ông thiên hạ không ai không thích dung nhan xinh đẹp, mà điều đáng quý hơn là, vị Cửu cô nương Tần phủ này không chỉ có dung mạo khiến người ta say đắm. Thái tử vốn có ý với Tần Triều Vũ, nhưng liệu bây giờ có đổi mục tiêu không? Nếu vậy. . . Yến Kỳ nhếch môi, vậy hắn có nên làm cho vở kịch này hay hơn không?
Thái tử và Thành Vương đều có tâm tư riêng, Triệu Thục Hoa và Phùng Linh Tố cũng có tính toán của mình. Thấy Triệu Thục Hoa gọi cung nữ phía sau đến thấp giọng dặn dò điều gì đó, Phùng Linh Tố cũng quay người gọi thân tín của mình đến, thì thầm hai câu. Gần như cùng lúc, cung nữ của Triệu Thục Hoa và Phùng Linh Tố cùng rời đi. Phùng Linh Tố quay người, vừa vặn đối diện với đôi mắt tươi cười của Triệu Thục Hoa.
Phùng Linh Tố vội nói:
"Để tỷ tỷ chê cười rồi. Trong điện tuy náo nhiệt, nhưng muội muội lại thấy hơi lạnh, nên bảo Bảo Điệp đi lấy áo choàng." Nói rồi, Phùng Linh Tố lại tò mò: "Tỷ tỷ cũng bảo Vân Nhạn đi lấy áo choàng sao?"
Triệu Thục Hoa cong môi:
"Đương nhiên không phải. Bổn cung thấy Hoàng thượng rất thích vị Cửu cô nương Tần phủ này, mà nàng vừa rồi lại không nhận thưởng gì, nên sai người đi lấy mấy món trang sức của ta, định tặng để tỏ chút lòng thành."
Lời này vừa nói ra, nụ cười của Phùng Linh Tố lập tức cứng lại. Một bên, Yến Hoài nghe vậy liền nhếch môi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT