"Trẫm cũng muốn giữ nó lại triều đình giúp đỡ, nhưng tính tình nó từ nhỏ đã theo phụ vương nó ra chiến trường, trẫm chỉ sợ nó không quen."
Phùng Linh Tố bật cười:
"Sao lại không quen được? Nói đi cũng phải nói lại, Trì thế tử được Duệ Thân Vương dạy dỗ rất tốt, tuổi còn nhỏ đã có thể ra chiến trường nhiều năm như vậy. Nhưng mà, thần thiếp thân làm mẹ, nhìn thấy Trì thế tử lại thấy có chút thương xót. Cùng là con cháu hoàng gia, chỉ có mình nó từ nhỏ lớn lên ở Sóc Tây, không thể nói là không gian khổ. Nếu mẫu thân nó còn sống. . . Haiz. . ."
Phùng Linh Tố vừa dứt lời, chân mày Yến Hoài đã nhíu chặt lại.
Triệu Thục Hoa liền nói:
"Nam nhi bảo vệ giang sơn, chinh chiến sa trường là chí lớn của đấng trượng phu, Yến Trì nối nghiệp cha, cũng không có gì lạ." Nói rồi lại tiếp: "Nhưng hiện nay tình hình Tây Bắc đã ổn định, có Duệ Thân Vương trấn giữ cũng đủ rồi. Nếu Yến Trì có thể san sẻ gánh nặng hình án cho Hoàng thượng, ở lại kinh thành là tốt nhất."
Triệu Thục Hoa vừa dứt lời, Yến Trăn chớp mắt nhìn Yến Hoài:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT