"Nếu biết túi thơm này không quan trọng, kẻ đó chắc sẽ không trộm. May mà ngày đó Cửu cô nương đề nghị xem túi thơm, nếu không chúng tôi e rằng còn không phát hiện ra sự tồn tại của kẻ này."
Chỉ trong một đêm, Trịnh Bạch Thạch và Triển Dương đã thật sự tra ra nội gián. Việc có nội gián cũng đã chứng thực suy đoán của Tần Quản. Trịnh Bạch Thạch càng lúc càng cảm thấy việc tìm đến Tần Quản là vô cùng đúng đắn. Đang nghĩ vậy, ông thấy Tần Quản cầm chiếc áo ngắn của nạn nhân thứ ba, chăm chú nhìn kỹ. Trịnh Bạch Thạch tiến lên một bước:
"Cửu cô nương, quần áo này có vấn đề gì sao?"
Tần Quản liền nhìn vào cái bọc:
"Mấy bộ quần áo này để quá lâu, đã hơi mốc. Ngoài một ít bụi bẩn, trên cổ tay áo và vạt váy của nạn nhân còn có một loại vết bẩn khác."
Nói rồi, trong lòng bàn tay Tần Quản lóe lên một tia sáng lạnh, một con dao găm nhỏ nhắn xuất hiện. Tần Quản nghiêng người, dùng lưỡi dao cẩn thận cạo nhẹ vết bẩn dính trên cổ tay áo. Rất nhanh, trên lưỡi dao xuất hiện vài mảnh vụn màu vàng nhạt. Những người khác bị tư thế của Tần Quản che khuất, chỉ có Trịnh Bạch Thạch thấy được lưỡi dao sắc bén của nàng. Trịnh Bạch Thạch vội nói:
"Con dao găm này của Cửu cô nương thật là sắc bén."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play